Saturday, March 14, 2020

Vy ơi là Vy


tấm hình được chụp cách đây 1 tháng khi mình cũng ngừoi bồ đi chơi Provins. lúc đó cô vy đã đặt những bước chân đầu tiên lên vài quốc gia nhưng vẫn còn cảm giác ở rất xa. tụi mình lúc đó vẫn còn bàn chuyện đi Ý, nắm tay nhau tham quan Venice - một to-do rất cliché của bao couple. vậy mà chỉ 1 tháng sau, mọi thứ thay đổi một cách chóng mặt. chuyến đi Ý bị huỷ, và cô vy thì có thể ập tới cửa nhà bất cứ lúc nào vì tụi mình đang sống ở vùng (mà WHO mới gọi là) 'tâm dịch’. bình thường mình vẫn cảm nhận được sự chill của các bạn người Đức cho đến hôm nay, hàng loạt thay đổi xảy ra, công ty yêu cầu Work from home (ít nhất là 1 tuần), trường đóng cửa đến 20.4, trong siêu thị các quầy rau củ quả bị hốt sạch như vừa trải qua một cuộc càn quét mà mình luôn là đứa chậm 1 nhịp (cũng may là hốt được giấy vệ sinh về nhà), lên xe bus thì toàn bộ chỗ ngồi của bác tài đã được cách ly. và rất rất nhiều sự thay đổi khác trong tương lai nữa mà dù muốn hay không vẫn phải đối mặt.

rồi nhớ về cách đây 1 năm. năm ngoái thời điểm này đang còn chạy đôn chạy đáo chuẩn bị visa với những trăn trở: không biết quyết định đi học vào lúc này có đúng không, xứng đáng với những gì mình bỏ ra hay không? sau khi đắn đo và tính toán thiệt hơn, kết luận rút ra trải nghiệm mình có được mới là thứ quý nhất. (mà không ngờ tới trải nghiệm tâm dịch ở xứ người thật sự khó đỡ). đúng là năm vừa qua rất nhiều lần-đầu-tiên, nhiều cung bậc cảm xúc mà nếu hồi xưa chùn chân thì sẽ không bao giờ có được. 'Ở hay về?’ chắc là câu hỏi được nhiều bạn ở xa nhà đặt ra cho bản thân. mỗi người sẽ có những quyết định mà thời điểm đó sẽ thấy hợp lý nhất nên không có đúng hoặc sai. riêng với mình, mình đã đặt niềm tin và quyết định để đặt chân đến một đất nước, nơi này đã từng trải qua cùng mình những điều tốt đẹp thì khi những điều ngược lại xảy ra, mình vẫn phải tin, và ở lại. trường hợp xấu nhất là 70% người dân sẽ dính, mình ở trong 70% đó, và tự thân một mình cách ly ở nhà, chỉ mong không đến nỗi quá vật vã thôi. sợ chứ sao không sợ khi mà người yếu như cọng bún thiu. 

nhưng mọi thứ rồi cũng sẽ qua. 
như một người đã từng dặn mình, nếu luôn tìm kiếm sự ổn định thì bản thân sẽ luôn bất ổn, chỉ khi thấy ổn định dù ở trong mọi sự bất ổn nào mới là sự ổn định thật sự. (hơi lặp nhiều chữ ổn vì không nhớ nguyên văn nhưng các bạn hiểu đại ý mà ha). 
chúc mình và mọi người luôn giữ sự lạc quan và bình tĩnh vượt qua đại dịch.

nếu bạn thích bài viết của mình, hãy ủng hộ mình ly 🍺 ở trang này nhé https://www.buymeacoffee.com/lphan

No comments:

Popular Posts